Đề Xuất 4/2023 # Bệnh Của Chào Mào Vào Mùa Đông # Top 8 Like | Lamdeppanasonic.com

Đề Xuất 4/2023 # Bệnh Của Chào Mào Vào Mùa Đông # Top 8 Like

Cập nhật nội dung chi tiết về Bệnh Của Chào Mào Vào Mùa Đông mới nhất trên website Lamdeppanasonic.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Mùa đông cũng đã đến, đây là thời điểm chú chim rất yếu. Phải chống chọi với nhiệt độ trong khoảng 10 – 25°C, tùy theo vùng miền mà nhiệt độ cao hay thấp. Đây cũng là nhiệt độ lý tưởng để các loại rận mạt, virus sống ký sinh trên chào mào. Nên ngoài việc giữ ấm cho chim, còn phải vệ sinh lồng cóng đồng thời bổ sung dinh dưỡng để tăng sức đề kháng cho chú chim. Những bệnh của chào mào vào mùa đông thường gặp nhất.

1. Chim bị xù lông, ủ rủ

Bệnh này có rất nhiều nguyên nhân, có thể chim mới thay lông xong, do thiếu chất. Thông thường chào mào bị xù lông do thời tiết lạnh kéo dài, chim thiếu nắng.

Để trị chim xù lông thì phơi nắng thường xuyên, vào những ngày có nắng thì nên phơi cho chim khoảng 4 – 5 tiếng ( nắng vào mùa đông khỏi sợ chim bị nóng quá). Vào ban đêm thì tìm nơi nào ấm nhất để treo chim và trùm kín áo lồng lại, vào những ngày giá rét nên gắn thêm bóng đèn tròn công suất khoảng 60 – 75w gắn phía trên chỗ treo chim để sưởi ấm cho cả giàn chim.

2. Chào mào bị trúng gió

Khi chim bị trúng gió độc, treo chim nơi hướng gió lùa hoặc nhiệt độ giảm xuống đột ngột làm cho chim ủ rủ, đứng một chỗ, thậm chí không đậu được mà đứng dưới đáy lồng.

Khi gặp trường hợp này thì dùng dầu gió bôi vào dưới nách ( dưới 2 cánh chim ) và bôi dưới chân chim. Đồng thời tháo luôn cầu chính, cho thức ăn và nước xuống dưới cho chim. Nếu chim không ăn được thì phải đút cho chim ăn.

3. Chim bị ngứa ngáy, rỉa lông

Khi thấy chim có dấu hiệu rỉa lông liên tục, tự cắn vào lông mình, lông cánh, lông mới mọc ra bị sâu, chim trở nên còi cọc, ít linh hoạt hơn là dấu hiệu các loại ký sinh trùng đang sống trên chim.

Cho chim tắm bằng nước muối pha loãng, dung dịch vệ sinh phụ nữ hoặc nhỏ 2 giọt dầu gió vào cho chim tắm để diệt các loại rận mạt sống trên chim

Như mình nói ở trên nhiệt độ 10 – 25°C rất lý tưởng cho ký sinh trùng phát triển nên cần thường xuyên vệ sinh lồng, bố lồng. Dùng chai xịt côn trùng xịt vào đáy lồng, cho dầu gió xuống dưới đáy lồng để xua đuổi các ký sinh trùng. Ngoài ra có thể thay cầu đang xài bằng cầu gỗ xoan cũng là cách phòng rận mạt rất hiệu quả.

4. Chào mào bị ho, ỉa chảy

Đây cũng gặp phải nhưng rất ít khi gặp vào mùa đông, bệnh này thì gặp quanh năm, nên có thể tham khảo các bài trước đây mình đã đề cập đến.

Bâng Khuâng Cánh Cò Mùa Đông

(QBĐT) – Một buổi sáng mùa đông ở quê, trong lúc cả nhà đang ngồi rổn rang nói chuyện thì đứa cháu con chị gái hét lớn “Cò, cò kìa mọi người ơi!”. Cả nhà đều dừng lại ngước mắt nhìn theo chỉ tay của cháu. Chắc có lẽ, đây là lần đầu tiên cu cậu thấy cò ở ngoài đời thực nên mới bất ngờ như vậy. Trước mắt tôi, đàn cò trắng chấp chới bay trên không trung trắng xóa rất đẹp. Mẹ già ngồi bậc thềm bỏm bẻm nhai trầu, mắt xa xăm đượm buồn tiếc về những cánh cò năm xưa.

Trước nhà tôi là cánh đồng rộng thẳng cánh cò bay. Ngày xưa, vào vụ này, người ta thường trồng khoai lang hoặc ngô, nhưng bây giờ thì cả làng đồng loạt bỏ trống. Không phải người quê lười nhác mà vì trồng trọt bây giờ không có lãi, đổ công mua giống, phân bón, rồi chăm sóc cuối cùng thu lại chẳng được bao nhiêu, có năm thời tiết khắc nghiệt còn bị thua lỗ. Chỉ đợi qua vụ xuân gieo mạ rồi cấy lúa. Cánh đồng lúc bấy giờ trông thật ảm đảm trong màu xám xịt của mùa đông, những gốc rạ khô xỉn, từng khôi đất khô cong, đanh sắc. Nếu có lỡ bước chân ra giữa mênh mang cánh đồng, cảm giác cô đơn hiu quạnh sẽ không tránh khỏi. Vậy mà cả tuổi thơ của tôi ở cánh đồng với cỏ dại, với trâu, bò và những cánh cò trắng xóa.

Mùa đông dù lạnh cỡ nào, đàn cò cũng đều cần mẫn ra đồng kiếm ăn. Chúng bạo dạn, gan lỳ chẳng hề hấn sợ hãi. Nhiều con còn đậu trên cả lưng trâu, bò đang thung thăng gặm cỏ. Lũ trẻ con chúng tôi hết trò nghịch liền bày trò đi xua những chú cò trên lưng trâu, bò. Những hôm trời có nắng, cánh cò trắng chao nghiêng trông rất đẹp.

Đám con gái ao ước một lần chạm tới cánh cò, còn con trai thì muốn sải cánh tung bay lên bầu trời. Ước mơ nhỏ dại nhưng sao tôi thấy thật đẹp, thật lấp lánh và trong trẻo. Cứ mỗi lần thấy đàn cò là tôi lại nhìn thật lâu, quan sát thật kỹ. Những cánh cò chiều đông bay ngược gió gợi cho tôi nhớ tới những bà, những mẹ, những người phụ nữ tảo tần một nắng hai sương quê nghèo, gồng gánh nuôi con khôn lớn, trưởng thành.

Những chiều đông ảm đạm ngày xưa, tôi và chị gái vẫn đứng trước sân nhà nhìn đàn cò bay hình chữ V, miệt mài đếm bao nhiêu con. Chúng nhiều quá không đếm xuể. Vậy mà những năm gần đây, chẳng còn những đàn cò như thế bay nữa. Chúng lác đác về đồng kiếm ăn rồi vụt bay đi đâu mất. Tôi cứ ngẩn ngơ nuối tiếc, ngây thơ nghĩ rằng, vùng đất quê ít màu mỡ nên chúng không đến nữa, nhưng đâu ngờ ngày đêm người dân, các bẫy cò từ đâu đến đặt hom tre, giăng lưới rồi bẫy. Tôi bất giác lo ngại, rồi thế hệ con trẻ mai sau sẽ khó tìm thấy cánh cò trong đời thực nếu như việc “tận diệt” cò ngày một hoành hành.

Những cánh cò chiều đông luôn làm tôi bâng khuâng. Đó là hình ảnh bình yên và luyến nhớ nhất về quê nhà trong ký ức của tôi, đẹp như những câu thơ của nhà thơ Nguyễn Duy: “Tuổi thơ tôi trắng muốt cánh cò/Con sáo mỏ vàng, con chào mào đỏ đít/Con chim trả bắn mũi tên xanh biếc/Con chích chòe đánh thức buổi ban mai”.

Mùa Đông Chim Bay Đi Đâu?

20. Mùa đông chim bay đi đâu?

Hàng năm vào khoảng tháng mười, mười một, lúc trời trở lạnh, gió mùa đông bắc bắt đầu thổi thì trên đất nước ta lại thấy xuất hiện một số loài chim quen thuộc như rẽ giun, choắt, mòng két, vịt trời, ngỗng trời, sếu… Chúng có thể phân thành từng nhóm nhỏ dăm mười con, rải rác ở khắp các vùng đồng bằng, kiếm ăn ở những đám ruộng lấp xấp nước. Nhưng chúng cũng có thể là những đàn rất đông, có khi đến hàng nghìn, hàng vạn con như những đàn vịt trời, mòng két, ngỗng trời hay sâm cầm thường gặp trên các bãi lầy ở cửa sông Hồng, sông Thái Bình hay ở ven bờ biển Quảng Ninh. Chúng lưu lại đây trong mấy tháng mùa lạnh rồi lại bay đi lúc trời bắt đầu oi bức. Khách chim mùa đông ở nước ta không phải chỉ có mấy loài đó mà có đến hơn 200 loài khác nhau rải rác ở khắp các vùng từ núi rừng cho đến bờ biển. Tất cả chúng đều có xứ sở ở miền bắc xa xôi như Liên Xô, bắc Trung Quốc, Nhật Bản và có khi ở tận ven bờ Bắc Băng Dương. Hàng năm chúng bay về tận nước ta và nhiều nước khác ở Nam bán cầu để tránh cái giá lạnh khắc nghiệt ở quê hương trong mấy tháng mùa đông. Chúng là những loài chim di cư.

Khoảng một nửa số loài chim trên thế giới có hai chỗ ở cách xa nhau hàng nghìn kilômét như vậy và hàng năm hai lần chúng đi về, vượt qua khoảng cách đó. Lúc di cư chúng bay từng con riêng lẻ, bay thành nhóm nhỏ hay dàn thành đội hình bay oai nghiêm ngang bầu trời. Chúng bay đêm hay bay ngày, chúng bay thẳng một mạch từ nơi đi đến nơi tới hay từng lúc dừng lại ở những chỗ mà chúng ưa thích để nghỉ ngơi hay để kiếm thức ăn, bổ sung thêm chất dự trữ cho quãng đường bay tiếp. Tất cả đều tùy thuộc vào tập tính của từng loài.

Ngày nay người ta đã biết khá tường tận về các loài chim di cư, nhưng cách đây không lâu, chỉ hơn trăm năm thôi, hầu như mọi hoạt động của chúng vẫn còn là những điều bí ẩn.

Nước ta ở vào vùng nhiệt đới quanh năm có những điều kiện thuận lợi cho sự sinh sống của các loài chim nên mùa nào chúng ta cũng nghe tiếng chim ca hót, thậm chí vào mùa đông số chim ở nước ta còn nhiều hơn cả vào mùa hè nên có lẽ chúng ta ít chú ý đến sự di chuyển một cách có tính chất chu kỳ của các loài chim. Thật ra con người từ những ngày xa xưa đã chú ý đến những đàn chim xuất hiện rồi lại biến đi hàng năm vào những thời gian nhất định. Không nên nghĩ rằng những người thợ săn sống vào thời đồ đá cũ không biết đến sự di cư của con cò, con sếu hay những con chim nhỏ mà vào mùa xuân thường ca hót ở quanh chỗ ở của họ. Những người lao động và cả những thi sĩ đầu tiên của loài người mà những dòng thơ ca của họ còn truyền lại đến nay cho chúng ta, như Hôme chẳng hạn đều biết rất rõ hai lượt đi về của nhiều loại chim. Cũng đã đến mấy nghìn năm qua con người cố tìm cách giải thích hiện tượng kỳ lạ đó của các loài chim và biết bao nhiêu nhà thông thái của các thời đại đã phải nát óc suy nghĩ. Họ đã phải đưa ra nhiều điều phỏng đoán thật lý thú. Aristốt, triết gia cổ Hy Lạp nổi tiếng đã khẳng định là lúc mùa hè sắp đến thì con chim oanh biến thành con sáo (vì lúc này con chim oanh biến đi mà chim sáo xuất hiện). Nhiều người lại cho rằng khi mùa đông đến nhiều loài chim nhỏ đã cưỡi lên lưng những loài chim cỡ lớn để vượt đại dương đến những vùng xa xôi. Mãi cho đến năm 1703 có người ở nước Anh tự cho mình là nhà thông thái của thời đại đã giải thích là cứ đến mùa đông thì chim lại lũ lượt bay lên Mặt Trăng, chúng trú lại ở đấy đến 60 ngày nhưng vì không tìm được tí thức ăn nào nên chúng đã phải lâm vào tình trạng ngủ mê bất tỉnh.

Cũng khó mà tin được rằng chính Linê, người sáng lập ra hệ thống phân loại thế giới thực vật và động vật, vào năm 1735 đã viết trong tác phẩm nổi tiếng của ông, cuốn “Hệ thống thiên nhiên”, là chim nhạn thường làm tổ dưới các mái nhà, vào mùa đông đã lặn xuống bùn để tránh rét, nhưng đến mùa xuân lại bay lên không trung. Để kiểm nghiệm giả thuyết của Linê nhiều người thời bấy giờ đã thử buộc sợi chỉ đỏ vào chân nhạn để xem sợi chỉ có bị vấy bùn khi nhạn ẩn ở đáy ao hồ không. Và gần đây vào đầu thế kỷ 19 nhiều nhà bác học mà đáng chú ý nhất là Cuviê, năm 1817 đã đưa ra lời giải thích là mùa đông nhiều loài chim đã tìm nơi ngủ đông đâu đó trong các bờ đất, bụi cây như một số loài động vật khác.

Đúng là trong thế giới động vật có khá nhiều loài đã giải quyết vấn đề thiếu thức ăn và tránh rét mùa đông bằng cách mà người ta gọi là ngủ đông. Chúng tìm một chỗ ẩn tương đối kín đáo và ấm áp rồi ngủ một giấc ngủ dài, hạ thấp thân nhiệt và cả nhịp thở, nhịp tim đến mức tối thiểu để chỉ tiêu phí chút ít năng lượng trong thời kỳ khó khăn này. Còn đối với các loài chim thì hơn 100 năm qua giả thuyết về ngủ đông vẫn chỉ là câu chuyện hoang đường của Cuviê. Nhưng bỗng nhiên vào tháng 12 năm 1946 tiến sĩ E. Jêgơ và cộng tác viên của ông đã tìm thấy trong kẽ đá của dãy núi Chúckavala ở phía đông nam nước Mỹ một con chim nhỏ thuộc nhóm cú muỗi. Họ tưởng con chim đã chết, nhưng bỗng nhiên mắt nó hé mở. Trong bốn mùa đông liền họ đã tìm thấy những con cú muỗi như thế ngủ thiếp đi trong các kẽ đá. Có một mùa đông họ đã quan sát thấy loài cú muỗi này ngủ đến 88 ngày đêm liền. Nhiệt độ cơ thể của chim khi ngủ đo được 17oC, trong lúc thân nhiệt của chúng lúc bình thường là khoảng 40oC. Ánh sáng mặt trời chiếu vào mắt không làm chúng nhúc nhích, tấm gương để sát trước mũi chúng cũng không thấy vệt sương mờ, dùng ống nghe cũng không phát hiện được nhịp đập của tim. Thế nhưng như một phép lạ, không khí ấm áp của mùa xuân đã đánh thức chúng dậy và chúng bay đi như mọi buổi sáng vào lúc bình minh. Nhân dân địa phương cũng đã biết loài chim này và đặt cho chúng cái tên là “khôn-kô” có nghĩa là chim “ngủ thiếp”.

Gần đây người ta cũng đã nhận thấy một số loài chim nhỏ khác như chim ruồi, chim yến cũng có hiện tượng ngủ thiếp đi, nhưng chỉ trong chốc lát, vào những đêm đông giá lạnh mà không phải ngủ đông chính thức như loại cú muỗi châu Mỹ.

Với những hiểu biết ngày nay thì loài cú muỗi châu Mỹ đúng là trường hợp ngoại lệ. Hầu hết các loài chim thông thường đã giải quyết vấn đề mùa đông bằng cách khác. Với đôi cánh khỏe, chim đã vượt được không gian để đến bất kỳ vùng nào trên thế giới mà ở đó có đủ điều kiện khí hậu thuận lợi để sinh sống trong thời kỳ khó khăn, điều mà ít nhóm động vật khác có khả năng thực hiện.

Thực ra trong giới động vật ngoài chim còn có một số loài thuộc các nhóm khác như cá, thú, côn trùng cũng di cư theo mùa nhưng có lẽ không có nhóm nào lại di cư với quy mô rộng lớn như chim. Hàng năm cứ đầu mùa thu lại có hàng nghìn triệu con chim bao gồm hơn 4.000 loài mà hầu hết là những loài sinh đẻ ở bắc bán cầu, nơi mà mùa đông băng tuyết bao phủ phần lớn đất đai, lần lượt tham gia vào cuộc di cư ồ ạt. Chúng rời quê hương, bay xuống phương nam, đến những vùng ấm áp để tránh rét rồi lại bay ngược trở về khi mùa xuân đến. Trong cuộc hành trình này, phần lớn dân cư bắc châu Mỹ như Canađa và Bắc Mỹ thường hay bay chụm lại về phía eo đất ở Trung Mỹ rồi lại tỏa ra khắp cả lục địa phía nam. Chim ở Bắc Âu thì bay về hướng tây nam, vượt qua Địa Trung Hải để xuống trú đông ở lục địa châu Phi, phía dưới sa mạc Xahara, còn chim ở Bắc Á chủ yếu là ở vùng Xibêri và Viễn Đông, Mông Cổ, Triều Tiên, Nhật Bản, Bắc Trung Quốc lại bay hướng về phía đông nam rồi ven theo bờ tây Thái Bình Dương bay xuống trú đông ở vùng Đông Nam Á và châu Úc. Trong các lục địa ở Nam bán cầu mà chim thường đến trú đông thì châu Phi có lẽ là nơi mến khách nhất. Ngoài các loài chim sống ở Bắc Âu và Trung Á, ở đây còn gặp cả một số loài từ Bắc Mỹ và từ Viễn Đông đến.

Các loài chim di cư theo hướng ngược lại rất ít, mà phần lớn cũng chỉ bó hẹp ở trong phạm vi Nam bán cầu, hiếm loài vượt qua xích đạo để lên phía trên. Điều này cũng có thể hiểu được là do ở Nam bán cầu diện tích vùng đất có khí hậu ôn hòa ít hơn nhiều so với Bắc bán cầu.

Những cuộc hành trình của chim quả thật là vĩ đại. Hầu hết các loài di cư đã phải vượt trên vài ba nghìn kilômét để đến nơi nghỉ đông. Không những chỉ các loài chim có cỡ lớn như ngỗng trời, thiên nga, vịt, đại bàng mới bay được từ lục địa này qua lục địa kia hay vượt cả đại dương rộng lớn mà cả những loài chim bé nhất như các loài chim ruồi, toàn thân chỉ nặng có 3 – 4 gam cũng vượt được những quãng đường rất xa có khi còn dài hơn cả quãng đường bay của thiên nga hay bồ nông, mặc đầu những loài này lớn hơn chim ruồi đến 2.500 lần.

Tác phẩm, tác giả, nguồn

Tác phẩm: Đời sống các loài chim

Tác giả: Võ Quý

Nhà xuất bản Khoa học và kỹ thuật, Hà Nội – 1978

Đôi dòng về tác giả: GS. Võ Quý: Ông dành cả cuộc đời say sưa nghiên cứu các loài chim và có nhiều đóng góp lớn cho khoa học môi trường Việt Nam và thế giới. Ông là người Việt Nam đầu tiên ở Châu Á giành được giải thưởng Blue Planet Prize về môi trường.

Các Bệnh Của Chào Mào Thường Gặp Và Phương Pháp Chữa Trị

Chào mào bị trúng gió

Đây là bệnh rất phổ biến của chào mào mà anh em hay gặp phải. Khi bị trúng gió chim sẽ thẫn thờ, chậm chạm có thể dẫn đến mất mạng

Nguyên nhân: Do chim để lâu ngoài trời khiến gió lùa vào liên tục. Hay là trong gió có hơi độc như thuốc sâu, thuốc bảo vệ thực vật… Chim đang phơi nắng thì có gió lạnh lùa vào người…

Triệu trứng chim bị trúng gió: Chim sẽ đẫn đờ, thờ thẫn, nhìn trông như mất hồn. Lông chim xù ra, mặt sưng lên, cử động thì chậm chạm. Ngoài ra để ý tính thì anh em sẽ thấy chim bị run chân.

Điều trị: Khi các bạn đã xác định chính xác là chim bị trúng gió thì chúng ta sẽ tiến hành điều trị cho chim. Đầu tiên việc anh em cần làm đó là bắt chim ra và nặn phao câu cho nó. Anh em thổi lớp lông phủ ngoài ra thì sẽ thấy nó bé ti ti như hạt gạo. Phao câu là phần chim lấy dầu để làm bóng lông, bình thường sẽ hơi hồng ở chóp. Khi bị trúng gió thì nó sẽ tấy lên và loang đỏ hết cả cái phao câu. Ngoài ra các bạn cần nặn hết mủ vàng ở đầu phao câu đi, nặn đến khi nào thấy dịch trắng thì ngưng lại. Sau đó cho chim vào lồng và nhỏ khoảng 3~5 giọt dầu gió vào đáy lồng sạch. Phủ áo sơ lại và để nơi kín gió, yên tĩnh (nhớ là đừng tủ kín quá kẻo kim bị ngạt dầu gió đấy). Nếu chim bị trúng gió được cứu thì nó sẽ bị suy nặng có thể thay lông bất thường.

Chào mào bị đau bụng: bệnh đường ruột.

Nguyên nhân: Cái này có rất nhiều nguyên nhân

Do ngộ độc nặng: Cái này do chim ăn phải thức ăn dính độc như trái cây có thuốc bảo vệ thực vật, cào cào bị dính thuốc sâu, chất chống ẩm trong cám… Cái này vô phương cứu chữa, chim chào các anh em luôn.

Ngộc độc nhẹ do ăn phải cám mốc, trái cây thối, sâu bị chết… Do nước uống lâu ngày lên men nhiều ký sinh (Nhiều các nuôi chim em vào chơi nhìn thấy cốc nước cho chim uống đỏ như màu huyết)

Ngộ độc do đổi cám đột ngột, chim chưa thích nghi được với thành phần của cám mới.

Do vi khuẩn, do chuồng trại không được sạch sẽ, bênh dịch, nước, thức ăn ô nghiễm…

Triệu trứng: Chim có dấu hiệu chậm chạp, run chân. Cánh thì xệ xuống, lông xù ra và lưng nhọn lên. Ngoài ra khi đi ỉa thì phân lỏng và có nhầy xanh. Khi chim đã bị đi phân lỏng do vi khuẩn thì rất khó trị.

Điều trị: Để điều trị chim bị đường ruột thì các bạn cần phải xác định nguyên nhân, do ngộ độc hay vi khuẩn…

Nếu anh em đã xác định là do vi khuẩn thì cần phải cho chim uống nước oresol để hạn chế mất nước cho chim. Sau đó nếu do vi khuẩn thì cần phải uống kháng sinh thì mới khỏi được. Tốt nhất anh em ra ngoài hiệu thuốc thú y để mua thuốc cho chim. Nếu biết anh em nào nuôi chim lâu năm thì qua đó hỏi và xin thuốc, nhờ được người ta xem cho chim thì tốt nhất.

Chào mào bị ho, viêm phổi

Nguyên nhân: Do bị lạnh, cơ thể suy nhược.

Triệu chứng: Chim bị xù lông, thở gấp, chậm chạp, hay ngáp và rảy mỏ (lắc đầu quầy quậy), chảy nước mũi.

Chào mào bị liệt

Nguyên nhân:

Chim bị trúng gió nặng, khi cứu được thường hay bị liệt.

Chế độ ăn uống thiếu chất

Chấn thương (cái này bị do tác nhân bên ngoài nên không đề cập)

Triệu chứng: Chim bị đơ chân, hoặc có thể đơ cánh không cử động được .Nhẹ thì một bên, “bán thân bất toại”; nặng thì “toàn thân bất động”.

Điều trị: Bệnh liệt chỉ phòng tránh thôi chứ khi bị rồi thì rất khó trị. Nếu chẳng may chim bị liệt,thì bạn phải hạn chế tối đa khả năng vận động của chim. Hạ cầu cóng, cho cóng nước, cám gần nhau, dùng lồng bé… Đồng thời phải bổ xung thêm vitamin cho chim để chim mau lành.

Bạn đang đọc nội dung bài viết Bệnh Của Chào Mào Vào Mùa Đông trên website Lamdeppanasonic.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!